(Đỗ Trung Quân)
Ta cầm tình yêu như đứa trẻ cầm chiếc cốc pha lê
Khẽ vụng dại là.. thế thôi.. tan biến
Anh cầu mong - không phải bây giờ
Mà khi tóc đã hoa râm
Khi mái đầu đã bạc
Khi ta đã đi qua những giông - bão - biển - bờ
Còn thấy kề bên vai mình
Một tình yêu không thất lạc…
Mà khi tóc đã hoa râm
Khi mái đầu đã bạc
Khi ta đã đi qua những giông - bão - biển - bờ
Còn thấy kề bên vai mình
Một tình yêu không thất lạc…
*** Từ biệt ***
Em về đi !
Đừng nhìn lại phía sau.
Anh vẫn sẽ vừa đi vừa huýt sáo.
Dẫu trái tim ngập tràn giông bão.
Anh đã quen vui những lúc rất buồn.
*** Dại khờ ***
(Xuân Diệu)
Người ta khổ vì yêu không phải cách
Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người
*** Nói với em ***
(Vũ Quần Phương)
Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió
Sẽ được nghe nhiều tiếng chim hay
Tiếng lích chích chim sâu trong lá
Con chìa vôi vừa hót vừa bay
Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyện
Sẽ được nhìn thấy các bà Tiên
Thấy chú bé đi hài bảy dặm
Quả Thị thơm, cô Tấm rất hiền
Nếu nhắm mắt nghĩ về cha mẹ
Đã nuôi em khôn lớn từng ngày
Tay bồng bế sớm khuya vất vả
Mắt nhắm rồi lại mở ra ngay
